Con gái nuôi của Phi Nhung là Quỳnh Trang nói về thái độ của các anh em khác trong nhà với chuyện của Hồ Văn Cường. Cô bé còn tiết lộ em trai nuôi đã nhờ mình làm điều ý nghĩa cho mẹ trước khi rời đi.
Chào Quỳnh Trang, em cùng Thiêng Ngân và Tuyết Nhung đi phỏng vấn visa để chuẩn bị sang trình diễn tại Thúy Nga Paris by night như thế nào?
– Chúng em đã phỏng vấn xong rồi và đang chờ kết quả, thông báo từ công ty. Theo cô Thủy đã chia sẻ trước đó trên fanpage, nếu chúng em có visa và qua được, cả ba chị em sẽ có một tiết mục nhỏ để tưởng nhớ đến mẹ Phi Nhung và cảm ơn quý vị khán giả đã dành tình cảm, dành sự tiếc thương cho mẹ trong thời gian qua. Chúng em đã chuẩn bị tinh thần hết rồi nhưng vẫn còn run và hồi hộp vì sân khấu Thuý Nga Paris by night là sân khấu rất lớn, rất hoành tráng và có quy mô.
Việc đưa các em đến với Thúy Nga Paris by night là một trong những mong muốn của mẹ Phi Nhung, nhưng lần này đứng trên sân khấu không còn mẹ, em và 2 bạn còn lại cảm giác thế nào?
– Cảm giác đầu tiên của em là xót xa và tiếc nuối vì đây là tâm nguyện của mẹ từ lúc mẹ sinh thời. Tất cả chúng em đều mong muốn có thể được đứng trên sân khấu cùng mẹ, có mặt mẹ. Đến khi được đi diễn tại Thúy Nga Paris by night lại trong hoàn cảnh khác, không thể không chạnh lòng. Tuy nhiên, đây cũng là sự ưu ái lớn của trung tâm dành cho mẹ và chúng em. Chúng em phải cố gắng hết mình để đâu đó mẹ có thể thấy được và mẹ vui, hạnh phúc vì tâm nguyện của mẹ được hoàn thành.
Khi đậu visa và sang Mỹ, các em có ý định đi đến nhà mẹ ở Mỹ, gặp chị Wendy và gia đình ucar mẹ ở Mỹ không?
– Nhất định rồi, lần nào chúng em qua Mỹ cũng ở nhà của mẹ và em nghĩ lần này cũng không ngoại lệ. Những lần trước dù chị Wendy bận đi làm, bận việc gia đình nhưng cũng rất quan tâm chúng em, rất hay chạy qua chạy lại, dẫn chúng em đi ăn… Em nghĩ lần này qua vẫn gặp chị Wendy và ở nhà của mẹ, các chị em sẽ cùng ăn uống, tâm sự nhiều điều với nhau.
Từ khi mẹ mất, Wendy có gọi cho các em và động viên chia sẻ không?
– Vì chị Wendy bận lo hậu sự cho mẹ, bận lo cho gia đình, bận rất nhiều thứ nên khá lu bu. Chúng em ở Việt Nam chỉ có gửi lời động viên đến chị Wendy. Chắc phải đợi chị Wendy lấy lại tinh thần và bình tĩnh hơn, các chị em mới nói chuyện với nhau nhiều hơn.
Từ khi mẹ mất, các chị em trong gia đình ở Việt Nam động viên tinh thần nhau thế nào? Cuộc sống có nhiều xáo trộn không?
– Các em nhỏ ở chung nhà bình thường rất ngoan và hiểu chuyện. Một sự xót xa ở đây là các em còn quá nhỏ để hiểu chuyện, các em không biết sự ra đi lần này của mẹ là mãi mãi, các em vẫn hồn nhiên khiến em thấy rất chạnh lòng. Mỗi khi vào ngày cúng thất mẹ, em qua nhà cúng, gặp mấy em an ủi, động viên nhau, đội khăn để cúng cho mẹ. Những nề nếp trong nhà trước đây cũng vào nề nếp hết rồi nên em nghĩ sang nhà cũng chỉ có cảm giác trống rỗng chứ không xáo trộn nhiều.
Các em có những buổi họp mặt gia đình riêng trò chuyện với nhau để hiểu nhau hơn không?
– Em cùng những thành viên trong nhà mẹ, các cậu dì cũng ngồi trò chuyện với nhau, cũng ngồi trước di ảnh của mẹ, cùng trò chuyện với mẹ như thể mẹ vẫn ở đó. Chúng em vẫn quây quần bên nhau nói chuyện để mẹ cảm nhận được hơi ấm. Lúc mẹ còn sống, mẹ rất thích mọi người tụ tập với nhau, nói cười với nhau, mẹ lúc nào cũng thích không khí cười nói vui vẻ như vậy. Ở trước di ảnh của mẹ chúng em sẽ hạn chế hết mức những việc khóc thương và đau buồn. Em rất sợ nếu mẹ thấy được mẹ sẽ đau lòng.
Em đối mặt thế nào sau khi mẹ Phi Nhung ra đi lại có rất nhiều scandal, điều tiếng không hay về mẹ? Điều đó có làm ảnh hưởng đến tinh thần của em và các anh chị em trong nhà không?
– Ảnh hưởng tinh thần đương nhiên là có vì chúng em biết những tin đồn đó hoàn toàn đơm đặt, không có. Trong lòng em rất buồn vì dù gì người cũng nằm xuống nhưng vẫn có một số người, một số trang thông tin đưa tin sai lệch khiến mẹ ra đi không yên lòng và nhẹ nhõm được. Đôi khi em cũng cảm thấy bức xúc nhưng mẹ luôn dặn chúng em khi đối mặt với những chuyện như vậy phải nhịn, và những lúc bức xúc cũng không nên lên tiếng vì biết đâu khi lên tiếng, biết đâu sẽ có những từ ngữ không đẹp. Khoảng thời gian đó khi đọc được những thông tin tiêu cực về mẹ, em đã cất điện thoại, không đọc tiếp nữa, chỉ toàn tâm toàn ý lo hậu sự cho mẹ và lo cho các em. Sắp tới các em lại mồ côi mẹ một lần nữa, với tư cách là con nuôi của mẹ, đứa con lớn nhất tại Việt Nam, sắp tới nếu các em cần hỗ trợ, em nhất định sẽ hỗ trợ và lo lắng cho các em.
Trong những scandal đó có cả một người trong gia đình cũng vướng rất nhiều là Hồ Văn Cường. Bản thân em có tiếp xúc nhiều với Cường không và khi đối mặt với việc mẹ ra đi, em Cường lại dính scandal liên quan, em có hụt hẫng không?
– Dĩ nhiên là có vì khi còn sinh thời, mẹ thương Cường rất nhiều, Cường cũng vậy. Cường từng tâm sự với em là Cường thương mẹ như mẹ ruột của mình nên khi xảy ra những chuyện không hay như vậy em thấy rất đáng tiếc vì tất cả đều từ tình thương mà ra. Khi mẹ và Cường trải qua nhiều chuyện, bị tác động bởi nhiều thứ xung quanh, em rất tiếc cho hai mẹ con trong thời gian trước. Tới bây giờ em và Cường vẫn tâm sự với nhau, Cường vẫn nói Cường rất thương mẹ. Em nghĩ trong chuyện này chắc chắn có đúng, cũng có sai. Em nghĩ mẹ cũng rất muốn bảo vệ Cường và không muốn có những thông tin sai lệch nào đến với Cường nữa.
Là người tiếp xúc với Cường nhiều và lại chung gia đình, em có thấy những gì mọi người nói về Cường có đúng hay không?
– Em chỉ gặp em những lúc gia đình quây quần hay các chị em đi hát chung. Em cảm nhận Cường là đứa bé hiền lành, lễ phép và có đôi phần nhút nhát nhưng em là người sống rất tình cảm và hiểu chuyện.
Có lời chỉ trích nói rằng dù các con của Phi Nhung có ở riêng nhưng vẫn có mặt trong các buổi lễ cúng mẹ, tuy nhiên mọi người không hề thấy Cường trong các lễ cúng thất, đó là điều khiến mọi người trách Cường. Thật sự trong những lễ cúng đó Cường hay đại diện nhà em có đến không?
– Vì những lý do cá nhân và có thông tin ai cũng biết là Cường và gia đình của em đã ra ngoài sinh sống. Trước khi đi, Cường có nhờ em là: “Bây giờ em không cùng nhà với mọi người, mỗi lần chị qua nhà thì giúp em thắp cho mẹ cây nhan”. Em cảm nhận được sự đau buồn của Cường trong lời nói và em nghĩ đó là lòng tôn trọng của Cường dành cho mẹ. Mỗi lần em qua, em vẫn giúp Cường thắp nhang và Cường cũng cảm kích điều đó. Em nghĩ mọi người đừng trách nhiều quá với một đứa bé. Nhiều khi bé Cường làm những chuyện trong âm thầm, em cũng ít muốn công khai hay thể hiện ra ngoài. Em nghĩ Cường còn nhỏ, còn rất nhiều thiếu sót, nhiều điều cũng cần người thân góp ý và dạy dỗ thêm. Em nghĩ mọi người đừng quá khắt khe với Cường, mẹ Nhung cũng không mong muốn điều đó.
Còn những em khác khi chứng kiến mẹ bị điều tiếng với Cường, các em khác có phản ứng hay không và với tư cách là một người chị cả, em đã nói chuyện với các em thế nào để gia đình mình được hoà thận như những gì mẹ Nhung mong muốn?
– Chúng em vẫn luôn làm theo những gì mẹ dặn. Đôi khi các em còn nhỏ, tính cách lại khác nhau nên khi thấy mẹ bị công kích như vậy, các em cũng rất xót. Trong lúc kiềm chế không được cũng có một số em ghi trạng thái lên mạng xã hội. May mắn những bài đăng đó của các em với những từ ngữ còn trong khuôn phép, không có từ nào quá lên hay vô lễ. Em nghĩ những điều đó có thể chấp nhận được. Sau khi mẹ mất, chúng Em vẫn an ủi và động viên nhau. Mới hôm qua ba chị em cùng đi Hà Nội với nhau, chúng em hiểu nhau nhiều hơn, chúng em vẫn đùm bọc, quan tâm chăm sóc lẫn nhau. Em nghĩ đó là mong muốn của mẹ. Em là chị nên có chuyện gì cũng phải nhường nhịn, yêu thương chăm sóc cho các em.
Mẹ nuôi là người nâng đỡ cho các em đi hát, đỡ đầu rất nhiều. Ai cũng biết trong nghề này sẽ phải có người đỡ đầu. Khi mẹ mất em và các bé còn lại có lo lắng không vì mẹ là người đỡ đầu cũng như yêu thương, bảo vệ mình trong nghề?
– Đây là sự mất mát quá lớn với chúng em. Mẹ không chỉ là mẹ, mẹ còn là thầy, là bạn của chúng tôi. Mẹ cũng đã yêu thương, chăm sóc, bảo vệ và dạy chúng em mọi thứ, cách làm người và cả cách làm nghề nên khi mẹ ra đi trong tình cảnh đột ngột như vậy, chúng tôi rất hụt hẫng và bàng hoàng. Ngay buổi trưa hôm ấy nhận được thông tin mẹ mất, em như trên trời rơi xuống, không tin được vì trước đó tình hình của mẹ khả quan hơn. Lúc đó, em cứ hy vọng, ngày nào cũng cầu nguyện cho mẹ sớm khỏe lại. Phải qua vài ngày sau đó, em mới đối diện được. Mấy ngày liên tiếp em đều ngủ không được. Các khán giả của mẹ cũng nhắn tin, an ủi chia sẻ với em. Em biết đó là tình cảm rất lớn, không chỉ em, với những khán giả yêu thương mẹ, đây chính là sự mất mát lớn. Sau này, mỗi lần lên sân khấu không thể nào chúng em không bồi hồi được. Mong rằng lúc đó chúng em sẽ giữ được bình tĩnh để hoàn thành phần trình diễn của mình. Chúng em vẫn luôn biết ơn mẹ, đền ơn mẹ qua những lời ca tiếng hát, qua những việc có ích cho xã hội và cho mọi người.
Em sốc như vậy, còn những em nhỏ đến giờ đã cho các bé biết mẹ đã mất hay chưa và phản ứng các bé thế nào?
– Thật sự rất đau lòng, các em biết thông tin mẹ mất, đến những ngày cúng thất các em sẽ mặc đồ lam và quấn khăn tang trắng quỳ trước di ảnh của mẹ. Kêu các em thì các em làm chứ các em không hiểu sự ra đi lần này của mẹ là mãi mãi, các em không biết sẽ không còn ai dỗ các em ngủ, hát cho các em nghe… Có những bé hỏi em rằng, sao lần này mẹ đi hát lâu về quá, khi nào mẹ mới về? Những lần đó, thật sự em rất nhói lòng, không biết phải trả lời các bé thế nào. Em chỉ biết ôm và dỗ dành các bé.
Sau khi mẹ đi, điều gì các chị em nhớ nhất?
– Em nhớ nhất ở mẹ là mẹ là người sống quá chân thành với mọi người, sống quá tình cảm, kể cả những người mẹ mới quen biết. Mẹ rất chân thành, tình cảm nên khi mẹ mất, mọi người đều nhắc đến mẹ qua cách như thế. Khi em nghe, em cũng khá bất ngờ vì làm sao mẹ có thể dành sự chân thành thật lòng của mình với từng người như vậy. Khi nghe, em cảm phục mẹ vô cùng. Tang lễ của mẹ nhiều người đến tâm sự, chia sẻ về kỉ niệm đẹp của họ. Em cảm phục mẹ vô cùng. Tiếc vì sắp tới không còn nghe tiếng của mẹ, nghe giọng hát của mẹ, không được mẹ chỉ dạy thêm. Những gì em học được từ mẹ mới chỉ có một ít. Em cũng thấy mẹ chưa từng giận ai hết. Em rất quý tình cảm chân thành, tình cảm chân thật với mọi người.
Cảm ơn Quỳnh Trang về buổi trò chuyện này!